Phùng Mai giật mình, lập tức mắng to: “Cái gì mà có phải do tao sinh ra hay không chứ? Vì mày không muốn giúp đỡ nên mới lấy cớ để phủi sạch quan hệ có phải không?”
Nói xong, bà ta vỗ đùi, liền khóc lóc: “Số tôi thật khổ. Con gái nuôi lớn rồi lại không thèm nhận mẹ.” Bà ta khóc lóc một phen, ôm ngực: “Tôi đã làm điều gì ác, sao con gái ruột lại đối xử với tôi như vậy. Tôi gả con bé cho nhà họ Phó không phải chỉ muốn con bé được sống tốt hơn thôi sao? Không nghĩ con bé lại hận tôi như vậy, vậy thì cho tôi chết đi.”
Lê Dạng đứng ở một bên, lạnh lùng nhìn Phùng Mai diễn trò, trong lòng không có cảm giác gì.
Cô biết rõ bà ta đang ép cô.
Trước kia bất luận là chuyện gì, chỉ cần cô cố gắng dũng cảm phản kháng một lần, bà ta sẽ biến cô thành người đạo đức giả, sau đó bà ta sẽ giả bệnh, tuyệt thực, hơn nữa khi Lê Kiến Hải ở bên cạnh khuyên nhủ, bà ta sẽ kiên trì cho rằng cô là đứa con gái bất hiếu.
Phùng Mai khóc một hồi, thấy Lê Dạng vẫn đứng bất động, trong nháy mắt có chút thấp thỏm.
Bà ta lấy tay che mặt, nháy mắt với Lê Diệu Tổ bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT