Đối mặt với sự phản bội của Dương Xuân Hoa cùng Nhạc Hồng, Phùng Mai đã có chút hoảng sợ, nhưng vì mặt mũi bà ta vẫn kiêu ngạo nói: “Là tôi đánh thì sao nào? Con gái tôi sinh ra còn không được đánh sao?”
Lời còn chưa nói xong một trận gió lạnh đã ập đến, khi bà ta kịp phản ứng lại thì cả người đã ngã ngồi dưới đất, tay phải lập tức chống đỡ thân thể đau như gãy đi.
Sợ là tay của bà ta đã gãy rồi!
Bà ta há to miệng, đang muốn mở mồm khóc lóc, liền đối diện với ánh mắt tràn đầy sát khí của Quý Hoài Chi, tất cả lời nói đều bị dọa đến nghẹn họng.
Chỉ nghe Quý Hoài Chi lạnh lùng nói: “Cút hết đi cho tôi!”
Lời vừa nói ra khỏi miệng, cô gái nhỏ trong lòng liền móc lấy bàn tay đang bao bọc cô.
Cúi đầu nhìn về phía Lê Dạng, chỉ thấy lông mi của cô khẽ run, sau đó lại móc vào bàn tay anh một cái, lập tức nhanh chóng mở mắt, nhìn anh chớp chớp mắt.
Quý Hoài Chi: “...”
Quý Hoài Chi trầm mặc trong nháy mắt, ánh mắt hiện lên một tia khó chịu nhàn nhạt, vẻ mặt lạnh lùng thiếu chút nữa đã sụp đổ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play