Đào Tiềm cảm thán: "Cô gái, lúc trước nghe nói Myanmar nghèo, không ngờ lại nghèo như vậy.”
Lê Dạng gật đầu: "Cho nên chúng ta may mắn là người Hoa Hạ.”
Sau khi tiến vào trong biên giới Myanmar, người đến tiếp ứng nhiều hơn hai người, bộ dạng cao lớn nhanh nhẹn, vừa nhìn đã biết là người luyện võ, bọn họ đưa cho Lê Dạng một tấm vải, để cô bịt mắt và đầu lại, Lê Dạng cũng đều làm theo.
Đi ra ngoài tốt nhất nên ít gây phiền toái không cần thiết.
Xe lảo đảo xuyên qua khu dân cư, lại xuyên qua vùng núi, cuối cùng dừng lại ở một con sông.
Nơi này có hơn mười hộ gia đình, cùng với một loạt lều trại cỡ lớn, người của Cao Tân Trần đi tới chính giữa cửa một cái lều trại, hô câu gì đó, lều trại rất nhanh được mở ra, một người đàn ông cao lớn đi ra.
Cổ áo hắn ta mở ra, màu da biến thành màu lúa mì, râu ria xồm xoàm rối mù, hắn thấy Lê Dạng, cười nói: "Tôi đang đợi hai người tới.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT