Quả nhiên, lão Đào gõ gõ tẩu thuốc: “Thằng con mất dạy, đó là quan tài của cha, mày cũng muốn mưu tính của cha à?”
Đào Tiềm cười nịnh nọt: "Con đây không phải là vì cửa hàng của chúng ta sao?" Hắn vươn hai ngón tay: "Con thề, đến lúc đó nhất định trả lại gấp đôi cho cha.”
Ánh mắt hắn nhìn ngọc vốn không kém, lại có Lê Dạng ở bên cạnh, tất nhiên không sợ sẽ đào được ngọc quá kém, cho nên lúc này đi Myanmar thì nhất định sẽ kiếm được tiền.
Lão Đào tức giận nói: "Được rồi được rồi, cho mày mượn là được.”
Lê Dạng bên này vừa về đến cửa nhà liền thấy Trần Cương cầm trong tay một cái túi xách, từ nhà chị Tiền đi ra.
Cái túi xách kia cô biết, là cái lần đầu tiên Bạch Lỵ tới đây đã xách.
Trần Cương thấy Lê Dạng, túi xách trong tay theo bản năng muốn giấu sau lưng, nhưng thấy Lê Dạng đã phát hiện, đành phải ngừng động tác, cười cười với Lê Dạng: "Chị dâu về rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT