Trên người của cô ta rất lạnh, hai tay gầy yếu ôm anh như vậy là bởi vì sợ hãi, thế cho nên thân thể đều đang nhẹ nhàng run rẩy, cô ta nghẹn ngào cầu xin: “Là em sai rồi, là em có ý đồ dựa vào tình nghĩa hai nhà, muốn để anh đối xử với em tốt một chút, em xin lỗi...”
Quý Hoài Chi nhìn bàn tay tái nhợt bên hông, ánh mắt chạm đến vết sẹo kia thì dừng lại một chút, tay anh cầm cổ tay cô ta, giọng nói có chút khó hiểu: "Bạch Lỵ, nhà họ Quý nợ nhà họ Bạch, mấy năm trước đã trả hết rồi.”
Ba năm trước, Quý Hoài Chi mang theo mấy người Trần Cương đã cướp được một chút địa bàn ở Dương Thành, cũng đúng lúc này Bạch Lỵ bỗng nhiên theo cha mẹ trở lại Dương Thành, khi đó cô ta so với hiện tại hành sự càng hoang đường hơn, khắp nơi "ám chỉ" cô ta là người yêu thanh mai trúc mã của Quý Hoài Chi, vì vậy rất nhanh đã khiến cho đối thủ của Quý Hoài Chi chú ý đến.
Khi đó đúng lúc Quý Hoài Chi đang tranh giành thế lực với người khác, bỏ ra rất nhiều tâm huyết và tiền bạc, nhưng bởi vì Bạch Lỵ bị đối phương bắt cóc, không thể không buông tha, cũng bởi vậy mà tổn hại rất nhiều anh em cùng anh dốc sức làm việc.
Sau sự kiện lần đó, có người nói Quý Hoài Chi nổi giận vì hồng nhan, ngay cả sự nghiệp và anh em cũng không để ý, nhưng chỉ có anh và Trần Cương hiểu rõ, anh cứu Bạch Lỵ là vì trả lại tình cảm nhà họ Quý thiếu nợ năm đó.
Nhưng ân tình lớn hơn nữa, một ngày nào đó phải trả hết, giao tình sâu hơn nữa cũng có lúc biến chất.
Nói xong câu đó, Quý Hoài Chi kéo tay Bạch Lỵ ra, không quay đầu lại rời khỏi phòng bệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play