Đường lên núi, người đàn ông đã quen đường cũ, dù vậy, vẫn tốn hơn nửa giờ mới tới.
Anh đi tới trước một ngôi mộ, buông ô trong tay xuống, tiến lên cẩn thận nhặt sạch mấy cọng cỏ dại cùng lá khô trước ngôi mộ, lại đem hoa tươi cùng hộp nhỏ đặt ở trước bia mộ.
Bình thường nghĩa trang có người quản lý, cũng không tính là hoang vu, chỉ là thời gian lâu nên trên bề mặt khó tránh khỏi có chút bụi, người đàn ông đứng lên dùng ống tay áo cẩn thận lau chùi ảnh đen trắng trên bia mộ.
Trên ảnh là một người phụ nữ trẻ tuổi, dưới lông mày mang theo vẻ u sầu nhàn nhạt là một đôi mắt đầy hy vọng, cái mũi thanh tú, đôi môi khéo léo, cả người đều lộ ra hơi thở dịu dàng xinh đẹp.
Trái ngược với ảnh chụp là vẻ mặt đã già nua của người đàn ông, hai bên tóc mai hoa râm, xuyên thấu qua đường nét mơ hồ có thể thấy được bộ dạng anh tuấn lúc còn trẻ.
Người đàn ông nhìn người trong ảnh, hốc mắt hơi phiếm hồng, nói: “Hôm nay anh cũng già rồi, qua năm nay không biết sang năm còn có thể đến thăm em hay không. Kiếp này cơ hội chúng ta ở chung quá ít, chỉ hy vọng đến lúc đó cùng anh làm hàng xóm, em đừng chê anh ồn ào.”
Người đàn ông nói xong, ngồi xuống, đầu tiên là dựa nghiêng hoa lên bia mộ: “Có một lần em tan làm ở nhà máy, anh đi theo sau em, nghe em nói với người khác là em thích hoa hồng đỏ nhất, bởi vì nó đắt cũng bởi vì em chưa từng nhận được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT