Lê Dạng nhìn Bạch Lỵ bằng ánh mắt châm chọc: “Bạch tiểu thư, Hoa Hạ được thành lập nhiều năm rồi, sao cô vẫn giữ nguyên bộ dạng này?”
Nghe những lời chỉ trích của Lê Dạng, sắc mặt Bạch Lỵ lúc đỏ lúc trắng, hết lần này đến lần khác nhưng cô ta không tìm được lời để phản bác lại.
Mấy năm theo cha mẹ rời khỏi Dương Thành, cho dù là những ngày khó khăn nhất cũng không ai dám làm tổn thương lòng tự trọng của cô ta. Cô ta tự nhận mình không giống với những người khác, một ngày nào đó cô ta sẽ trở về với cuộc sống ban đầu. Nhưng tất cả những thứ này lại bị cô không chút thương tiếc phá vỡ, vừa làm cho cô ta cảm thấy xấu hổ, cũng khiến cho cô ta sinh hận với Lê Dạng.
Tại sao, cô cướp Quý Hoài Chi còn chưa đủ, bây giờ còn muốn làm nhục cô ta như vậy sao?
Cảm nhận được cảm xúc của Bạch Lỵ thay đổi, Lê Dạng biết mục đích đã đạt được, cũng không dừng lại.
Cô đứng dậy, nói: “Bạch tiểu thư, cho dù năm đó nhà họ Quý nợ ân tình nhà họ Bạch thì chúng tôi cũng không thể chịu đựng được kiểu hành xử này của cô.”
“Tôi nói hết rồi, Bạch tiểu thư tự mình giải quyết cho tốt đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT