Quý Hoài Chi thấy thế lập tức tiến lên đỡ lấy cô ta.
Chỉ thấy Bạch Lỵ nhắm chặt hai mắt, bộ dạng rất khó chịu, cô ta khẽ run hai mắt nói với Quý Hoài Chi: "Hoài Chi, cầu xin anh, đừng bỏ em lại.”
Người phụ nữ khoảng ngoài hai mươi, mái tóc dài đến thắt lưng, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn, khiến đôi mắt dịu dàng ngấn nước. Cô ta mặc bộ quần áo đơn giản, có chút thanh lịch, khiến cô ta trông có vẻ yếu ớt.
Lê Dạng thầm nghĩ, có lẽ cô ta chính là Lâm Đại Ngọc hoặc Tây Thi ốm yếu mà sách vở nhắc đến.
Chỉ sửng sốt một lát, cô nhanh chóng phản ứng lại, cười với Quý Hoài Chi: "Anh về rồi.”
Tầm mắt Quý Hoài Chi dừng lại trên gò má sưng tấy của Lê Dạng, mi tâm nhíu lại, nghĩ đến Bạch Lỵ đang ở đây, vội nuốt xuống lời muốn hỏi, trong mắt có chút áy náy, gật đầu với Lê Dạng: "Xin lỗi, anh về trễ.”
“Có gì mà phải xin lỗi, anh về là tốt rồi." Lê Dạng nghiêng người, nhường chỗ cho hai người họ đi vào, liếc mắt nhìn Bạch Lỵ: "Vị này là?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT