Trước giường bệnh, Lê Tuyết nằm một mình ở đó, cũng không thấy bóng dáng của Trương Tú Anh và Hứa Hướng Đông đâu. Lê Dạng nhịn xuống cảm giác chua xót trong lòng, bước đến cầm tay cô ta: “Chị họ...”
Lê Tuyết sửng sốt, mấy giây sau mới phản ứng lại, mỉm cười nắm tay cô: “Em đến rồi?”
Lê Dạng không dám nói thật với cô ta, chỉ nói: "Đứa bé không sao cả, chỉ là lúc sinh ra bị sặc chút nước ối, đang được quan sát ở phòng chăm sóc trẻ sơ sinh.”
Cái gọi là mẹ con liền tâm, Lê Tuyết đã mơ hồ đoán ra, nhưng nhìn vẻ mặt kiên định của Lê Dạng, cô ta vẫn gật đầu, nhịn không được rơi lệ.
Trong khoảnh khắc bị Hứa Hướng Đông đẩy xuống cầu thang, cô ta thật sự cho rằng mình và đứa bé đều không thể sống sót. Hôm nay có thể ở đây, đã là quá may mắn.
Lê Tuyết xòe lòng bàn tay ra, bên trong là miếng ngọc bị vỡ thành hai mảnh, cô ta nghẹn ngào nói: “Em biết không, trước khi đứa bé chào đời, thế giới của chị tối đen như mực, nhưng ngay sau đó, không biết là ánh sáng từ đâu truyền đến, chỉ dẫn cho chị.”
“Các bác sĩ nói ngay khi đứa trẻ chào đời, miếng ngọc bích đã bị nứt, chị nghĩ rằng chính nó đã bảo vệ chị và đứa bé. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT