Cô ta tự dặn mình phải bình tĩnh, nói không chừng chỉ là một hiểu lầm, nhưng tay cô ta cầm ly nước lại không ngừng run rẩy.
Hồi tưởng lại những dấu vết trong khoảng thời gian này, sự hoài nghi trong lòng cũng khó mà đè xuống.
Lê Dạng lắc đầu, vạch trần ảo tưởng cuối cùng của cô ta: "Tận mắt em nhìn thấy anh ta lên lầu hai, bên trong có một người phụ nữ." Cô dừng một chút, nhìn khuôn mặt đã trắng đến gần như trong suốt của Lê Tuyết: "Để tránh oan uổng anh ta, em cố ý đứng ở cửa nghe một hồi.”
Một giây sau, âm thanh đồ sứ vỡ vụn vang lên, rốt cuộc Lê Tuyết không cầm được cái chén trong tay đã để nó tùy ý rơi trên mặt đất.
Lê Dạng nắm lấy đôi tay run rẩy của Lê Tuyết, không cho cô ta trốn tránh nữa: "Chị họ, chuyện này thật sự chính xác, em không có lừa chị.”
“Tiểu Dương... " Lê Tuyết ngập ngừng, vừa mở miệng đã rơi lệ.
Trong lòng không nói lên được cảm giác gì, giống như là có người dùng sức bóp chặt trái tim của cô ta, chỉ cần nhẹ nhàng hít thở sẽ đau như muốn chết đi, cô ta căn bản không có cách nào tiếp nhận sự thật này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT