Hốc mắt Lê Tuyết vẫn đỏ, sờ sờ bụng, không nói gì.
Thấy cô ta như vậy, Trương Tú Anh lại nổi giận: "Cả ngày vẻ mặt đau khổ, giống như ai nợ cô vậy, bày ra bộ dạng này cho ai xem?" Bà ta càng mắng thanh âm càng lớn: “Không phải Hướng Đông đã giải thích với cô rồi sao, đó là đồng nghiệp của thằng bé không cẩn thận va chạm nhau, sao cô không thể rộng lượng một chút?”
Chuyện Trương Tú Anh nói chính là khi Lê Tuyết mới đi học trở về, nhưng nửa đêm Hứa Hướng Đông mới về đến nhà, sau đó ở cổ áo sơ mi hắn thay ra phát hiện một vết son môi.
Lúc mới bắt đầu, Hứa Hướng Đông giả bộ mệt mỏi, không muốn nhiều lời, Lê Tuyết không làm gì được hắn liền ngồi ở bên giường khóc.
Khóc đến nỗi Hứa Hướng Đông thấy phiền, đã ngồi dậy hướng về Lê Tuyết la lên: “Cũng chỉ là một cái dấu son môi thôi mà, mỗi ngày anh đi làm đã đủ vất vả, ở cơ quan thì phải ứng phó lãnh đạo đồng nghiệp, trở về lại phải dỗ em, em còn để cho anh sống hay không?”
Trong lòng Lê Tuyết vốn đã ủy khuất, thấy Hứa Hướng Đông không chỉ không giải thích xin lỗi, ngược lại thẹn quá hóa giận, cô ta càng thêm đau khổ, khóc ròng nói: “Lần trước là một cái khăn lụa, lần này lại là một dấu son môi, chẳng lẽ anh không nên giải thích với em một chút sao?”
Trong lòng Hứa Hướng Đông vốn có tật giật mình, cho rằng phát giận là có thể làm cho Lê Tuyết câm miệng, nhưng không ngờ cô ta lại không chịu buông tha.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play