Hành động lần này của Tiếu Hải Sinh, cho dù không phải Khải tiên sinh bày mưu tính kế, nhưng ông ta cũng đã ngầm đồng ý, hiện giờ anh không ở Dương Thành, Lê Dạng lại bị thương, tất nhiên không thể để cho cô tự mình trở về trước.
Lê Dạng biết Quý Hoài Chi có sắp xếp của anh, nhưng bản thân cũng còn có rất nhiều chuyện phải làm, cố gắng tranh thủ: "Nhưng mà em đã nói với lão Đào, hai ngày nay sẽ tới thương lượng với ông ấy chuyện điêu khắc ngọc còn lại như thế nào." Cô dừng một chút: "Còn nữa, nhà máy cũng sắp phát lương rồi, em phải về lĩnh.”
Nói đến phần sau thanh âm càng lúc càng nhỏ hơn, cảm thấy tiền lương hơn tám mươi đồng của cô ở trước mặt Quý Hoài Chi không đáng nhắc tới.
Mà bên phía lão Đào kia cũng không cần lo lắng, đến lúc đó giải thích rõ ràng với ông ta là được rồi, chủ yếu là tiền lương của cô, cô sợ không kịp trở về thì Phùng Mai sẽ thay cô lĩnh mất.
Nhưng ai ngờ chỉ nghe thấy Quý Hoài Chi cười khẽ, ngước mắt nhìn lại, trong ánh mắt anh cũng không có chút giễu cợt nào.
Anh còn ngồi đối diện cô, tư thái ung dung, đôi mắt hoa đào lạnh lùng phảng phất như chứa đầy rượu say lòng người: “Chỗ lão Đào anh nhờ người giúp em tới nói, về phần tiền lương... Nếu em có đồng nghiệp quen biết nào có thể nhờ cô ấy nhận giúp, hoặc là nhờ cô ấy nói với nhà máy một tiếng, chờ em trở về sẽ nhận?”
Lê Dạng sửng sốt một chút, mới đáp: "... Có, có.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play