Chị Tiền vỗ tay một cái: "Sự việc liền hỏng bét ở chỗ đó." Chị ta dừng một chút: "Khi em vừa mới đi mua thức về, cũng không biết bị ai thấy được, mẹ em liền mượn chuyện này làm loạn, nói em ăn ngon uống ngon nên chướng mắt nhà mẹ đẻ, cũng mặc kệ mẹ đẻ sống chết ra sao.”
Thật ra nguyên văn Phùng Mai mắng rất khó nghe, chị Tiền cũng không tiện thuật lại một lần nữa với Lê Dạng. Thật ra đây cũng không phải chuyện gì to tát, nhưng bản chất con người là như vậy, không thể chịu được khi người khác sống tốt hơn mình, nhà người khác ăn thịt cá, còn nhà mình chỉ có thể ăn dưa muối củ cải, vì vậy đã nổi lòng ghen tị.
Tuy Phùng Mai mắng là chuyện của bà ta, nhưng như vậy sẽ tổn hại đến danh tiếng của Lê Dạng, khó tránh khỏi sẽ có người nhìn cô đầy thành kiến.
Từ khi thân thiết với Lê Dạng, chị ta càng cảm thấy Lê Dạng là một cô gái tốt, bị mẹ ruột hãm hại như vậy đúng là xui xẻo tám đời.
Nhưng Lê Dạng cũng chỉ nhếch khóe môi, trên mặt có vẻ trào phúng: "Chị Tiền, em đã biết, cảm ơn chị.”
Chị Tiền có chút sững sờ: "Em mặc kệ sao?”
Lê Dạng lắc đầu: "Miệng mọc trên người bà ấy, bà ấy muốn nói thì cứ nói đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT