Tinh Cầu Rác Rưởi.

Đập vào mắt cậu là một bầu trời đầy cát vàng.

Phía xa, hai mặt trời đỏ vàng treo lơ lửng trên triền cát hình cung, trông chẳng khác nào lòng đỏ trứng muối bị phơi khô.

Trên đỉnh cồn cát ấy, có một đường ống nửa vòng tròn màu xanh đen, dòng nước trong suốt óng ánh chảy từ bên trên xuống, uốn lượn như một con rắn sắt khổng lồ.

Mãi đến gần, ống dẫn mới trở thành hình tròn hoàn chỉnh, cắm vào một cỗ máy hình thù kỳ quái.

Mà trước mặt thiết bị kỳ lạ kia là một cái vòi nước nhỏ, đang ào ào xả nước xuống thùng kim loại đặt sẵn trên nền thép dưới chân.

Nước va đập vang rền.

Phía trước thiết bị, một người đàn ông mặc quân phục xanh biển đang đứng nghiêm, trước ngực treo đầy huy hiệu vàng sáng chói.

Anh ta có mái tóc đen, nét mặt cương nghị, trán đầy đặn. Dưới hàng chân mày là một đôi mắt màu xám, nhưng kỳ lạ là chỉ mắt trái cử động, tỏa ra áp lực mạnh mẽ khiến người ta nghẹt thở.

Anh mím chặt môi, nhìn đám người phía trước mà không nói một lời.

Còn phía trước anh, là một hàng dài người với đủ hình dáng kỳ dị, chen chúc xếp hàng chờ đợi điều gì đó.

“Nước đầy, người tiếp theo.” Người đàn ông trong quân phục cúi đầu, liếc qua thùng nước rồi thản nhiên buông lời.

Lão già tóc râu bạc trắng phía trước lập tức đổi sắc mặt, van nài: “Nhã Nam, cho ta thêm một chút nước nữa thôi…”

Người đàn ông quân phục khẽ giật mi mắt, quay đầu sang chỗ khác như rất khó xử, rồi giơ tay đẩy nhẹ vai lão ra: “Người tiếp theo.”

Người thanh niên đứng sau — có hai râu dài hồng rực trên đầu lập tức gào lên: “Đồ già khọm, đừng có mà giành! Nói rõ rồi, mỗi người một ngày chỉ được lãnh một xô nước! Ông lấy đầy rồi thì cút về sau đi!”

Đôi mắt hắn đỏ rực như thiêu đốt cả cồn cát, làm bầu không khí vốn đã oi bức càng thêm nóng hầm hập.

Lão già lập tức tái mặt, không nói thêm lời nào, chỉ thở dài, kéo theo cái thùng nước lớn lảo đảo rời đi.

Đôi giày vải rách nát giẫm vào hố cát, đi khập khiễng như đang nhảy vũ đạo cổ quái nào đó.

Còn tên thanh niên đầu râu đỏ kia thì hừ lạnh một tiếng, đặt chiếc thùng nhựa hồng to đùng xuống dưới vòi nước.

Vừa xoa lưng, vừa ngân nga hát, để mặc dòng nước ào ạt trút vào thùng.

·

Thẩm Chiêu Lăng vừa xuyên qua, đã chứng kiến đúng cảnh tượng này.

“Cạch!” Cái thùng nước màu lam trong tay cậu rơi xuống mặt đất, lăn ba vòng trên nền cát vàng.

Khi đó, cậu đang đứng bên rìa hàng, thoạt nhìn như cũng đang chuẩn bị xếp hàng lấy nước.

Thanh niên đầu râu đỏ thấy Thẩm Chiêu Lăng, lập tức dừng hát, trên mặt hiện lên vẻ cười cợt: “A nha nha, nhìn xem ai kìa, chẳng phải là đại thiếu gia Thẩm gia, Thẩm Chiêu Lăng sao? Không phải cậu sắp làm vợ Hoài Thành Nam rồi à, sao lại lết đến chỗ này thế? Hả? Ha ha ha ha ha…”

Đám người xung quanh cũng nhìn sang cậu, cười rộ lên một trận.

“Thẩm gia sớm nát bét rồi, một Omega không có khoang sinh sản như cậu thì còn nằm mơ giữa ban ngày làm gì?”

Một cô gái mặt mày yêu diễm, trên vai phủ sa màu lục, bĩu môi lườm cậu một cái.

Thẩm Chiêu Lăng trừng to mắt, đầu óc mơ hồ như có sương phủ.

Rõ ràng vừa rồi cậu còn đứng trên cầu vượt, tay cầm cái chén sứt xin cơm, sao bỗng nhiên lại xuất hiện ở đây?

Chén sứt không thấy đâu, mười đồng tiền mặt cùng sáu đồng xu trong chén cũng biến mất không dấu vết.

Chỉ có một trận gió thổi qua, mang theo cát vàng hắt thẳng vào mặt cậu.

Cậu ngó quanh, chỉ thấy trước mặt là sa mạc mênh mông không bờ bến. Phía sau, có một thành phố đổ nát hoang tàn, như vừa trải qua chiến tranh, động đất, hay đại thảm họa nào đó.

Bầu trời vàng óng ánh, không thấy chút xanh, sau lớp vàng ấy là một vòng đỏ rực như mặt trời.

Còn những người trước mặt cậu, ăn mặc lòe loẹt kỳ dị, trông chẳng khác nào đang cosplay cả.

【… Tích tích tích, hệ thống đang khởi động lại ——】

【Cậu chính là đại sư truyện ma của Lam Tinh — Đặng Nhân Tâm, đúng không?】

Một giọng thiếu niên lạnh lẽo vang lên.

Nghe thấy cái tên này, ánh mắt Thẩm Chiêu Lăng trầm xuống:

“Không phải, Đặng Nhân Tâm sớm chết rồi. Cậu gọi nhầm người, tôi là Thẩm Chiêu Lăng.”

【Thẩm Chiêu Lăng… Là ai?】

“Một thằng ăn xin nghèo rớt.” Cậu cau mày đáp.

【Thật xin lỗi, tui chưa nghe thấy gì hết. Xin chào!】

“Cút mẹ cậu đi.” Thẩm Chiêu Lăng bực dọc, mí mắt giật giật.

“Cậu tìm hắn có chuyện gì?”

【Là thế này… Tui cần một người am hiểu viết truyện ma kinh dị để thực hiện sứ mệnh truyền bá văn hóa khủng bố cho tinh tế! Ban đầu tui định tìm đại thần mạng Bùi Nho Trú, ai ngờ lại trói nhầm cậu!

【Hiện tại không hủy được hợp đồng, má ơi! Đây là lần đầu tui làm nhiệm vụ, sao lại đen thế này! (khóc ròng.jpg)】

“Ê! Có xếp hàng hay không đấy? Đầu óc cậu hỏng hả? Hay là bị Hoài Thành Nam đá nên thần kinh loạn rồi?” Người phía trước gân cổ hét lên.

Còn chàng thanh niên đứng lặng trên bờ cát vàng — thân mặc áo sơ mi đen rộng thùng thình, quần jeans rộng ống.

Tóc dài đen xoăn rối nhẹ, mắt xám xanh, đuôi mắt cụp xuống. Ngũ quan cực kỳ kinh diễm, lại mang theo một tia chán đời mơ hồ.

Thẩm Chiêu Lăng chỉ biết thở dài bất lực với cái hệ thống ngu ngốc này, lơ mơ tưởng mình đang nằm mơ. Con ngươi trầm xuống, cậu lười biếng nói: “Được rồi, đồ ngốc, mau đưa tôi về đi. Còn chưa ăn tối mà.”

【Không được!!!】 Hệ thống lập tức gào lên,

【Hiện tại tui không có năng lượng! Không thể quay về Lam Tinh gốc, nên cũng không đưa cậu về được, càng không thể triệu hồi Đặng Nhân Tâm! Bây giờ cậu phải thay thế hắn làm nhiệm vụ này!

【Cho nên xin hỏi… cậu có biết viết truyện ma không?】

Thẩm Chiêu Lăng nhếch môi cười, khóe miệng cong lên một độ cung trêu đùa, xảo trá không chịu nổi:

“Chưa từng, một chữ cũng chưa từng viết qua á.”

【Xong con bê rồi trời ơi! A a a a a!】

【Vậy, vậy, vậy, cậu từng viết thể loại tiểu thuyết nào khác chưa?】

Thẩm Chiêu Lăng cau mày, khẽ thở dài, nhưng trong đáy mắt lại hiện ra một tia vui sướng khi thấy người gặp họa:

“Tôi lớp 6 tiểu học ngồi lại ba năm, tập làm văn chưa bao giờ được quá hai mươi điểm, ba nghìn chữ thông dụng còn chưa nhận đủ nữa là. Xin lỗi nhé, tôi cũng muốn giúp cậu lắm, nhưng mà tôi thật sự không biết viết.”

【…Vỡ ra rồi.】

Chỉ nghe âm thanh hệ thống hóa đá cũng có thể tưởng tượng ra nó lúc này hỏng đến mức nào.

Thật ra thì… hơi dễ thương.

Thẩm Chiêu Lăng nhẹ nhàng nhếch môi.

【Không sao đâu, không sao đâu!】Hệ thống tự mình an ủi.

【Bây giờ nhiệm vụ của chúng ta là: đăng ký làm tác giả mới!】

【Đếm ngược: 10 phút!】

【Bước này không cần kỹ thuật gì phức tạp cả, nhanh lên nào! Tiểu Thẩm, nhanh nhanh nhanh! Mau tìm chỗ nào đó, mở Tinh Võng lên!】

Thẩm Chiêu Lăng cúi đầu nhìn cái thùng nước nhựa màu lam đang nằm lăn lóc trên mặt đất, nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Nhiệm vụ là của cậu chứ đâu phải của tôi, tôi giúp làm gì?”

【Cậu không làm nhiệm vụ thì tui sẽ hết năng lượng! Tui hết năng lượng thì không thể đưa cậu về nhà được!

【Huống hồ cậu đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ, chẳng lẽ không cần người dẫn đường à? Giờ hai ta chung thuyền rồi, cậu phải thấy rõ tình hình hiện tại nha ——】

Thẩm Chiêu Lăng suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng hợp lý nên liền cúi người nhặt cái thùng nước lên, cầm trong tay.

Cậu đảo mắt nhìn quanh bốn phía, cuối cùng thấy bên trái có một bức tường đất bỏ hoang, liền cất bước đi về phía đó.

“Cậu nói cũng có lý.”

Đi được vài chục mét, cậu đến phía sau tường đất, ngồi xuống một tảng đá dẹt màu vàng.

Làm theo hướng dẫn của hệ thống, cậu ấn vào chiếc vòng tay màu đen bên tay trái, lập tức một màn hình bán trong suốt màu lam nổi lên giữa không trung, ánh sáng lam nhạt phản chiếu lên khuôn mặt cậu.

Thẩm Chiêu Lăng đăng nhập vào Tinh Võng, phát hiện đây là một trang web khổng lồ, bên trong đầy rẫy các ứng dụng, còn có cả kênh tin tức của toàn bộ tinh hệ.

Nhưng hiện tại cậu không có thời gian quan tâm mấy chuyện đó, vì hệ thống vẫn đang réo đếm ngược bên tai cậu, ép cậu hoàn thành nhiệm vụ.

【Đếm ngược: 8 phút 36 giây! Thẩm ca! Thẩm gia! Mau mau!】

Lúc này, việc duy nhất Thẩm Chiêu Lăng phải làm, là trên trang “Giữa chúng sinh tìm người trăm vạn lần” – một trang tìm kiếm giống như có biểu tượng kính lúp rồi gõ mấy chữ:

Tiểu thuyết.

Sau đó cậu phát hiện ứng dụng có lượt tải cao nhất là:

“Linh Điểm APP.”

Kèm theo một icon vòng tròn màu đen, trông hơi giống số “0”, cậu nhấn vào và tải về.

“Tải xuống.” Thẩm Chiêu Lăng phát hiện internet ở đây và bên Lam Tinh cũng không khác gì nhau, đến cả giao diện tải app cũng quen thuộc như vậy.

Trên đời thực sự có chuyện kỳ lạ đến thế này sao?

Thẩm Chiêu Lăng hơi không tin lắm.

Nhưng cậu vốn là người rất biết thích nghi với hoàn cảnh, ít nhất đối với cậu mà nói, tiếp nhận sự thật này thì thú vị hơn là phủ nhận nó.

“Vậy nghĩa là, tôi đang ‘xuyên thư’, chứ không phải kiểu xuyên không bình thường, đúng không?”

【Thông minh! Tui còn chưa kịp giải thích mà cậu đã tự đoán ra rồi á? Vậy thử đoán luôn bối cảnh đi?】

Thẩm Chiêu Lăng hồi tưởng lại những hình ảnh vừa rồi:

“Có người nói tôi là Omega. Với lại cái người đầu mọc râu kia có nét đặc thù, trong hàng người còn có cả robot, trời thì có hai mặt trời, mấy thứ này kỳ lạ thật… Vậy đây là thể loại… tinh tế văn?”

【Nghịch thiên thiệt luôn, bé ơi! Cậu thông minh như vậy, nhất định sẽ sớm học được cách viết truyện ma! Tui tin tưởng cậu! Ô ô X﹏X】

Linh Điểm APP tải xong, Thẩm Chiêu Lăng bấm vào trang chủ, thấy bên trong có:

Kệ sách, tìm kiếm, phân loại, thành thư, bảng xếp hạng, diễn đàn, truyện đọc, tôi…

Một đống tính năng.

Sợ Thẩm Chiêu Lăng không biết dùng, hệ thống cẩn thận chỉ dẫn từng bước:

【Bấm vào “Tôi”, sau đó chọn “Trở thành tác giả”! Điền thông tin cá nhân vô! Ờ đúng đúng đúng! Như vậy đó! Rồi trói định với thẻ ngân hàng tinh liên, nghe tớ nói, dùng tên giả, địa chỉ giả luôn.】

Tên: Y Nhất

Bút danh:

Tuổi: 26

Giới tính: Nam Omega

Địa chỉ: Tinh Alpha

Thân phận: Người tự nhiên

Số thẻ ngân hàng tinh liên: BC69876619

……

Thẩm Chiêu Lăng ở mục “bút danh” chậm chạp chưa chịu gõ chữ.

Hệ thống nhìn không nổi nữa.

【Đếm ngược: 5 phút 44 giây!】

【Còn ngồi chờ gì nữa, mau lên! Đặt cái tên là xong đăng ký rồi!】

Thẩm Chiêu Lăng chống cằm bằng tay phải, biểu cảm có chút uể oải, lông mi dài rũ xuống, khẽ lẩm bẩm:

“Chưa biết đặt tên gì luôn á…”

【Tùy tiện đi! Cậu đẹp trai như vậy thì đặt gì cũng dễ nghe hết! Không thì chọn ngẫu nhiên đi!】

Thẩm Chiêu Lăng thấy bên cạnh ô tên có biểu tượng xúc xắc sáu mặt, quyết định phó mặc số trời, ra cái gì thì để là cái đó.

Cậu bấm vào xúc xắc, biểu tượng xoay tròn, ngay sau đó hiện ra một cái tên kỳ quặc.

Bút danh: Tiểu Hoa Hồng Bulgaria.

Sắc mặt Thẩm Chiêu Lăng lập tức đen sì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play