Ba chữ "Xuân cung đồ", như xương cá mắc kẹt ở yết hầu Giang Ngọc Tuần. Hắn vô thức lùi lại nửa bước, cho đến khi vai khẽ chạm vào cánh cửa phòng phát ra tiếng "phanh" nhỏ, mới dừng lại vì không thể lùi hơn nữa. Giang Ngọc Tuần lén lút nhìn ra sau, do dự liệu có nên lúc này đoạt môn mà chạy không.
Trớ trêu thay… cửa phòng trong Tiên Du Cung đều mở vào trong, lúc này Ứng Trường Xuyên lại đang chặn ở cửa, khiến hắn muốn trốn cũng không thoát.
...Hay là, dùng lại chiêu cũ?
Ngay khi Giang Ngọc Tuần siết chặt hàm răng, khẽ đưa tay về phía cổ mình trong khoảnh khắc đó. Ứng Trường Xuyên thế nhưng như đoán được hắn muốn làm gì, bỗng nhiên kiềm chặt hai tay hắn. Giang Ngọc Tuần cố gắng giãy dụa, nhưng cổ tay hắn đã bị Thiên tử cố định lên phía trên cửa sổ, không thể động đậy chút nào. Chỉ có cánh cửa điện theo động tác của hắn khẽ lay động, đồng thời phát ra tiếng vang nhỏ đầy ám muội.
Thật sự là tồi tệ đến cực điểm.
Ống tay áo rộng lớn theo cổ tay Giang Ngọc Tuần tuột xuống. Lộ ra một đoạn da thịt trắng lạnh. Rõ ràng kiếp trước đã sớm quen mặc áo cộc tay, nhưng giờ phút này làn da trần trụi lại khiến hắn vô cùng bất an. Giang Ngọc Tuần cắn răng nghiêng đầu, hoàn toàn không dám nhìn vào mắt Ứng Trường Xuyên: "Xuân... cung đồ."
Giọng hắn nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn, nhưng trong trắc điện tĩnh lặng đến mức tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, ba chữ này vẫn rõ mồn một vang vọng bên tai hai người. Giọng nói vừa dứt, trong trắc điện lại một lần nữa tĩnh lặng. Trong chốc lát, bên tai Giang Ngọc Tuần chỉ còn tiếng hít thở khẽ run vì căng thẳng của chính mình. Giờ phút này, gương mặt hắn càng trở nên nóng bừng. Giang Ngọc Tuần cảm thấy mình giống như một phạm nhân trên giá hình, đang bị Ứng Trường Xuyên tra khảo nghiêm khắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT