Từ học đường đến lầu thuyền, con đường lại tích một lớp tân tuyết . Giang Ngọc Tuần không thể không thả chậm bước chân, cố gắng khống chế âm lượng, ý đồ không cho Ứng Trường Xuyên nghe rõ mình đang nói gì: “…… Chính là dùng đao, cắt khai mổ bụng phá bụng .”
Hắn dùng từ ngữ cực kỳ cổ quái, ngữ khí cũng nghiêm túc đến không thể nghiêm túc hơn. Lại kết hợp với gió lạnh gào thét, nghe lên lại có vài phần cảm giác quỷ dị, như đang đẩy chuyện này về phía ác mộng.
Nói xong, liền thấp thỏm ngước mắt nhìn về phía Ứng Trường Xuyên. Ai ngờ Thiên tử thế mà ngay lúc này lại dừng bước chân.
Ánh trăng lạnh lẽo xuyên qua mỏng vân , dừng lại trong đôi mắt màu khói bụi. Ứng Trường Xuyên bỗng nhiên xoay người nhìn về phía Giang Ngọc Tuần, và từng bước một đi về phía hắn.
Thiên tử hơi cúi đầu, đôi mắt cũng trong khoảnh khắc này ẩn vào trong bóng tối.
“…… Bệ hạ?” Giang Ngọc Tuần im lặng lùi lại một bước. Hắn dường như lại trở về trong mộng, thành một con cá trên cái thớt.
Thiên tử không mở miệng, mà là trong khoảnh khắc này nâng tay lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT