Nội khoang trải một lớp thảm dày, dẫm lên mềm mại như bông. Để phòng Hoàng đế lây dính phong hàn, nội thị quan còn tranh thủ thời gian treo thảm treo tường lên bốn vách thuyền.
Trên thảm treo tường dệt bằng lông dê có khắc sơn thủy, hoa cỏ, kinh vĩ tinh xảo xảo đoạt thiên công , ngoài giữ ấm, cách âm còn có thể hút sáng.
Cửa khoang chậm rãi khép lại, nội khoang theo đó tối sầm. Tiếng nước sông chụp đánh vào vách thuyền cũng đột nhiên biến mất.
Trên lầu thuyền tuy không đốt hương, nhưng ngự dụng chi vật trong khoang và cẩm y long bào đều được huân lung tiêm nhiễm . Giang Ngọc Tuần bước vào nội khoang, liền ngửi thấy một trận Long Tiên Hương nhàn nhạt.
Tất cả mọi thứ dường như đều âm thầm nhắc nhở hắn: Nơi đây là địa bàn của Ứng Trường Xuyên. Tầm mắt trở tối trong nháy mắt, hắn bỗng nhiên đứng ở cửa khoang, không dám tiến thêm.
Giang Ngọc Tuần không khỏi túng  một cái: “Bệ hạ, nếu không……”
Nếu không ta vẫn đi ra ngoài đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play