Nước gợn làm thuyền nhỏ khẽ lắc, Giang Ngọc Tuần nhân lúc lên bờ này, lén lút liếc nhìn Ứng Trường Xuyên một cái. Thần sắc Thiên tử tự nhiên pha chút lười biếng, không có bất kỳ khác biệt nào so với bình thường. Thậm chí còn chú ý đến ánh mắt Giang Ngọc Tuần, cực kỳ bình thản rũ mắt nhìn hắn một cái.
…… Chẳng lẽ là ta nghĩ nhiều?
Giang Ngọc Tuần lập tức quay người thu hồi ánh mắt.
Đúng rồi! Chưa kể Ứng Trường Xuyên giờ đây đã là Thiên tử Đại Chu, chỉ riêng xuất thân “Tĩnh Hầu chi tử” thôi, đã lập tức vượt xa 99% người trên thế giới này, nói hắn là “Hậu duệ quý tộc” thật sự không hề khoa trương nửa điểm. Người như Ứng Trường Xuyên, sao có thể nhớ mang dù cho người khác?
Giang Ngọc Tuần lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Yến Hàm Hồ” mang ý nghĩa “Chim én mùa xuân ngậm bùn mới về”, bốn mùa cảnh xuân là thịnh nhất. Giữa hồ, hòn đảo tràn đầy màu xanh biếc, hoa lê nở rộ đến mùa tàn. Lúc chạng vạng, mưa xuân từ chân trời bay xuống. Bao trùm cả trời tàn cánh hoa như tuyết bay lượn, cuối cùng rơi vào mặt gương. Khiến Giang Ngọc Tuần quên cả bước đi, và chậm rãi dừng lại tại chỗ.
“Hoa lê trên đảo do tiền triều trồng, giờ đây tuổi cây đã hơn 300 năm.” Ứng Trường Xuyên cùng Giang Ngọc Tuần nhìn về phía hoa rơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play