Chiến mã tự ngoài thành Chiêu Đô phi nhanh trên quan đạo, tạo nên tiếng vó ngựa dồn dập. Giang Ngọc Tuần xuyên qua màn gió tuyết nhìn thấy – những con thuyền nhỏ từ thượng nguồn cập bến vào chạng vạng, bá tánh tốp năm tốp ba đi vào trong thành.
Ngựa tựa tia chớp xuyên qua một vườn cây ăn trái, một cửa thành nhỏ bé hiện ra trước mắt hắn. Lúc này mặt trời đã sắp lặn, ánh chiều tà đỏ sẫm dừng trên tấm biển hiệu, chiếu sáng hai chữ “Thượng Vũ”. Giang Ngọc Tuần không khỏi ngẩng đầu, nhẹ nhàng đọc lên mấy chữ đó.
Chiêu Đô có tổng cộng mười hai cửa thành, có những cửa chính uy nghi như “Tử Nghi Môn” với năm lối đi, và cũng có những cửa hông nhỏ chỉ đủ cho một xe ngựa đi qua như “Thượng Vũ Môn”. So với sự uy nghiêm túc mục của Tử Nghi Môn, Thượng Vũ Môn chợt có thêm vài phần náo nhiệt và hơi thở phố phường.
Ngọn đèn dầu màu vàng ấm áp chiếu sáng cổng vòm nhỏ, bên trong cửa thành chen chúc đám đông tấp nập. Lại có mùi khói bếp lượn lờ không biết từ đâu bay ra, cùng một chút hương ngọt ngào.
“Đến rồi.” Giọng Ứng Trường Xuyên vừa dứt, hắn liền xoay người xuống ngựa đồng thời đưa tay đỡ Giang Ngọc Tuần xuống. Không có thiên tử phục trên người, hắn toát ra vài phần phóng khoáng thường ngày không thấy.
Giang Ngọc Tuần cũng nhảy xuống từ lưng ngựa, chóp mũi hắn bị gió lạnh thổi đỏ, nhưng trên người không một chút mệt mỏi. Trái lại, đôi mắt đen như mực ấy còn sáng hơn ngày thường.
“Chúng ta đến đây làm gì?” Giang Ngọc Tuần vừa trông về phía cửa thành, vừa nhẹ nhàng hà hơi vào lòng bàn tay mấy cái, theo bản năng gãi gãi ngón tay phải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT