Biến cố nhà họ Đào xảy ra quá nhanh, bọn hạ nhân còn chưa kịp bình tĩnh lùi ra, Trịnh thị và Tạ Lan Chi cứ thế ở trước mặt mọi người vạch trần những chuyện dơ bẩn trong hậu trạch.
Trong phòng, bà vú ôm đứa bé đứng ở cửa. Tạ Lan Chi dịu dàng liếc nhìn đứa bé một cái, tháo chiếc vòng ngọc trên tay nhét vào tã lót của con.
“Thưa đại nhân, tôi nhận tội. Con cá là do tôi nhờ ca ca tìm, Đào Tuân là do tôi g·iết.”
Tạ Lan Chi nói xong không hề giãy giụa, đi đến trước mặt Thẩm Quân Nghiêu quỳ xuống, cúi đầu nhận tội.
Trịnh thị gầm gừ điên cuồng xông lên, nắm tóc Tạ Lan Chi bắt đầu quật đánh: “Tuân nhi chỉ là một đứa trẻ, có bản lĩnh ngươi nhắm vào ta này, tại sao lại h·ại con ta!”
“Ngươi cũng có mặt nói lời này? Vốn dĩ Uyên nhi bình an sinh hạ, ta cũng không muốn so đo với ngươi. Đào Tuân lúc nào cũng đến xem con và thú cưng trong viện của ta, ta đối với hắn cũng không có ý định g·iết người. Nhưng ngươi đã làm gì? Từ khi ta sinh hạ con trai, chỉ cần lão gia không có ở nhà, ngươi liền sai hạ nhân cắt xén cơm canh của ta. Ta mới sinh xong hai, ba ngày, ngươi lại lấy cớ nóng bức mà sai hạ nhân mở cửa sổ rồi còn đặt băng trong phòng ta, ngay cả nước tắm của ta cũng là nước lạnh.”
Tạ Lan Chi nói thêm một câu, mặt Trịnh thị lại tái thêm một phần. Nàng ta cứng cổ siết chặt nắm đấm nhưng không thốt lên được lời phản bác nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play