Ngoài cửa sổ tiếng ve kêu inh ỏi, cái nóng dần dần len lỏi vào trong nhà. Khi Đô trở về mà cả người mồ hôi nhễ nhại, trông như vừa vớt từ dưới nước lên.
“Thưa đại nhân, Tạ Lan Chi là thanh quan ở Tiêu Tương Quán, ngoài hai mươi tuổi đã theo lão gia Đào, gần mười năm mới sinh hạ đứa con đầu lòng này. Ngày thường nàng đi nhiều nhất là trà quán và tiệm phấn sáp, thỉnh thoảng cũng đi bến tàu dạo chơi. Nàng còn có một người ca ca làm nghề thuyền buôn, có lão gia Đào giúp đỡ nên việc buôn bán hải sản làm ăn cũng khá tốt. Nhưng phu nhân Đào vô cùng bất mãn khi lão gia Đào dùng tiền giúp ca ca Tạ Lan Chi làm ăn, vì chuyện này mà còn phạt Tạ Lan Chi quỳ mấy canh giờ.”
Bốn chữ “buôn bán hải sản” như một chiếc đèn sáng rực trong đầu Khương Ninh.
Sao nàng lại quên mất những độc tố thần kinh tự nhiên này chứ. Rất nhiều loài sinh vật biển trông có vẻ kỳ lạ, đáng yêu nhưng lại mang theo kịch độc.
Khương Ninh giải thích vài câu, đề nghị muốn đến bến tàu nơi ca ca Tạ Lan Chi làm việc để xem xét. Thẩm Quân Nghiêu vui vẻ đồng ý.
Phía tây Khánh Kinh có một bến tàu ven sông thông ra biển. Đội thuyền của ca ca Tạ Lan Chi, Tạ An, thường xuyên ra vào ở đó.
Giữa trưa, hàng hóa ở bến tàu đã dỡ xong gần hết, chỉ còn lác đác vài con thuyền neo đậu cạnh bờ. Các thủy thủ, tiểu nhị từng tốp năm tốp ba trú dưới mái tranh bên bến tàu uống nước tránh nóng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play