Nói cách khác, ông ta muốn khuyên Nam Vãn Yên đừng ỷ thế hiếp người nữa, đừng tưởng có Hoàng thượng chống lưng là có thể ăn nói hàm hồ trước mặt sứ thần nước khác.
Ông ta đã sớm cảm thấy, nữ nhân này quá ảnh hưởng đến phán đoán của đế vương, giữ lại ắt là tai họa, bây giờ xem ra, quả không sai!
Lưu Thượng thư vừa dứt lời, không ít triều thần Tây Dã đều nhao nhao phụ họa, hoặc là xoa dịu sứ thần Đại Hạ, hoặc là bóng gió chỉ ra cái sai của Nam Vãn Yên.
Nam Kỳ Sơn vẫn đứng ở một góc khuất trong đám đông, chau mày nhìn Nam Vãn Yên và Vân Vũ Nhu, vẻ mặt vô cùng phức tạp, nhưng đáy mắt lại ẩn chứa một tia phấn khích.
Thái hậu không nhịn được thở dài, sắc mặt Cố Mặc Phong cũng sa sầm, nhưng lại không biết nói gì. Sứ thần Đại Hạ đến đòi người, người cũng đã tự chứng minh là quận chúa, tuy có điểm đáng ngờ, nhưng Nam Vãn Yên cứ ngăn cản, quả thực là không đứng vững được.
Nam Vãn Yên lạnh lùng lườm đám người này, cuối cùng cũng hiểu thế nào gọi là có lý mà nói không thông.
Cao Mạn Viễn này, nhận sai chủ thì thôi, bây giờ lại còn thị phi bất phân như vậy, mặc cho đám sứ thần Đại Hạ này ở trên điện la lối om sòm, chỉ tay năm ngón với nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play