"Người năm đó cứu ngài là ai, cùng với chuyện thời thơ ấu của Vương phi mà ngài yêu cầu thuộc hạ điều tra, đều đã tra ra. Đây là tư liệu và chứng cứ. Về phần chuyện Vương phi mất tích lúc cập kê, tạm thời vẫn chưa có manh mối, một khi tra được sẽ lập tức bẩm báo ngài."
Tập tài liệu này, hắn đã nhận được trước khi Vương gia gặp chuyện. Lúc đó còn không biết sẽ xảy ra cơ sự này, hắn bèn cất nó vào thư phòng.
Hôm nay vất vả lắm mới đợi được Vương gia tỉnh lại, hắn làm xong việc liền đích thân đến thư phòng lấy về. Có điều hơi kỳ lạ là, hắn nhớ bức thư dường như bị mình đè dưới nghiên mực, sao bây giờ lại nằm trên mặt bàn.
Nhưng Thẩm Dư cũng không nghĩ nhiều, cho rằng mình nhớ nhầm. Dù sao thư phòng là nơi trọng yếu của vương phủ, canh phòng nghiêm ngặt, người có thể vào thư phòng đều là kẻ được Vương gia vô cùng tin tưởng, không thể có vấn đề gì được.
Cố Mặc Hàn nghe vậy, sắc mặt tuấn tú bỗng nhiên biến đổi, lập tức đưa tay nhận thư, mở ra xem.
Nội dung trong thư lại nằm trong dự liệu của hắn, đáy mắt sắc bén của nam nhân thoáng hiện lên vài phần thất vọng không tên.
Thẩm Dư thấy Cố Mặc Hàn phản ứng bình thản, còn tưởng hắn quá kinh ngạc nên nhất thời chưa kịp phản ứng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT