Mãi cho đến khi mặt trời lặn, Lục Dịch Lan mới tỉnh lại.
Hắn như bị ác mộng làm cho kinh hãi, bật mạnh người ngồi dậy, trán đầm đìa mồ hôi lạnh, cả người như vừa được vớt từ dưới nước lên.
Trước mắt hắn chập choạng một lúc, đợi cơn choáng váng qua đi, hắn mới đưa tay lau mồ hôi trên trán, rồi vội vã xốc chăn bước xuống giường.
Nếu mình không nổ tan xác mà chết, vậy có phải nghĩa là... dẫn độc thành công rồi không?
Ôn Tư Nhĩ chắc đã khỏi hẳn rồi nhỉ?
Nghĩ vậy, hắn liền bước ra ngoài.
"Vương gia?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play