Ôn Thừa Minh dựa vào quan tài nghỉ ngơi suốt một đêm, nàng không dám ngủ, luôn giữ cảnh giác, đợi đến khi trời hửng sáng, nàng liền theo đường cũ chui ra ngoài.
Dựa vào phương hướng áng chừng trong trí nhớ mà mò mẫm đi tới, có lẽ là do vận may, Ôn Thừa Minh nhìn thấy Lục Dịch Lan đang tựa vào gốc cây, bất tỉnh.
Hồng y trên người hắn đã không còn nhận ra được dáng vẻ ban đầu, khuôn mặt trắng nõn dính chút bùn đất và máu tươi, nhưng vẫn không làm tổn hại đến dung mạo tuấn mỹ của hắn.
"Vương gia!"
Ôn Thừa Minh cảm thấy tim mình đột nhiên thắt lại, vội vàng bước tới, phản ứng đầu tiên là đưa tay thăm dò hơi thở của Lục Dịch Lan.
Ngón tay không hiểu sao hơi run rẩy, mãi đến khi cảm nhận được luồng khí yếu ớt, Ôn Thừa Minh mới thở phào nhẹ nhõm.
"Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play