Nữ hoàng nhìn vào mắt Ôn Thừa Minh, đôi mắt hạnh ấy sáng rực, dường như chứa đựng lửa giận, khiến người ta có cảm giác trái tim mình cũng nóng lên theo.
Đây là ánh mắt chỉ có ở những người trẻ tuổi đầy hoài bão, dù nàng đã chìm nổi trên triều đình bao năm, cũng không biết đã bao lâu rồi chưa từng thấy lại ánh mắt này.
Ôn Thừa Minh không lùi không nhường, gằn từng chữ:
"Hầu Nguyên Chân coi đại sự như trò đùa, chỉ vì những lưu dân mất tích không liên quan gì đến hắn, hắn căn bản không quan tâm đến kết cục của những kẻ 'hèn mọn' đó. Hắn lơ là chức trách, cũng chỉ vì người xông pha chém giết không phải là hắn!"
"Loại quan viên coi thường mạng người này tồn tại ngày nào, chính là tai họa của bá tánh ngày đó, hạ quan tuyệt đối không thể dung thứ! Không chỉ bây giờ, mà sau này hạ quan thấy một kẻ sẽ đánh một kẻ! Thấy một lần đánh một lần!"
"Nói hay lắm!"
Nữ hoàng đột nhiên lên tiếng khiến tất cả mọi người giật mình. Hầu Nguyên Chân không dám tin ngẩng đầu, trong đầu chỉ còn văng vẳng hai chữ "xong rồi" .
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT