Ôn Tư Nhĩ có chút sốt ruột đi theo bước chân của A Doãn, vừa đi vừa nghe A Doãn kể lại tình hình lúc đó.
"Tiểu nhân chỉ ra ngoài mua chút điểm tâm, định bụng chờ thiếu gia ngài về ăn. Ai ngờ đi đến con hẻm nhỏ bên ngoài, nghe thấy bên trong có tiếng r*n rỉ, liền cả gan đi vào xem, thì thấy một người đầy máu như vậy."
Nói xong, hắn như nghĩ đến thảm trạng của người nọ lúc đó, rùng mình một cái, rụt cổ lại, nói:
"Hình như bị thương, trông đáng thương lắm. Hỏi hắn có muốn gọi lang trung không, hắn nhất quyết không chịu, chỉ cứ lặp đi lặp lại câu gì đó... cáo quan."
"Nghe hắn nói là lưu dân, muốn tìm đại nhân từ kinh thành đến để cáo trạng, nên tôi đã lén đưa người về..."
A Doãn tuy không tham gia vào chuyện của họ, nhưng cũng biết mục đích của chuyến đi Từ Châu lần này, nên mới nghĩ đến việc giấu người đi chờ Ôn Tư Nhĩ trở về.
Nghe vậy, Ôn Tư Nhĩ dừng bước, khẽ nhíu mày.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play