"Đây là phủ đệ của bổn cung. Nhớ năm xưa phụ hoàng rất sủng ái bổn cung, ban cho bổn cung phong hiệu, bổn cung từ nhỏ đã có phủ đệ. Chỉ là sau đó mẫu hậu bị người hãm hại, dẫn đến thất thế, nên bổn cung bị đày đến đây, đối ngoại thì nói là dưỡng bệnh, cho đến khi phụ hoàng ngày càng gầy yếu mới triệu bổn cung về kinh."
"Nơi này có rất nhiều kẻ ỷ thế hiếp người, tên nào cũng bắt nạt bổn cung, âm mưu hãm hại bổn cung. Bổn cung đã phải dựa vào bản lĩnh của mình để sống sót, còn biến chúng thành phân bón trồng cây."
Nói rồi, bà ta chỉ tay vào một cây đại thụ cành lá xum xuê, cười khẽ:
"Kìa, dưới gốc cây đó chôn mấy cái xác đấy. Nhìn xem hoa nở rực rỡ, đẹp đẽ làm sao."
Nam Vãn Yên nhìn khuôn mặt thản nhiên của Trưởng công chúa, không khỏi rùng mình.
Lúc trước tiếp xúc với Trưởng công chúa, nàng chỉ cảm thấy bà ta không đơn giản, rất thông minh, nhưng không ngờ lại đáng sợ đến vậy, thủ đoạn tàn nhẫn. Thật không hổ là chị gái của Trình Thư Viễn, trong xương cốt đã là kẻ biến thái!
May mà Cố Mặc Hàn cách họ một đời, nên không biến thái triệt để như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play