Hắn như đã hạ quyết tâm giơ dao găm lên, nhưng khi nhìn vào mắt Vân Hằng, cuối cùng lòng lại mềm nhũn, thở dài một tiếng rồi cất dao đi.
"Mỗi lần nhìn thấy ngươi, ta lại nhớ đến Niếp Niếp. Cả hai đều đã trải qua đại chiến, đều rơi từ vách núi xuống, biết đâu lại quen biết nhau. Nếu ta kết thúc mạng sống của ngươi như vậy, không biết nàng có oán ta không..."
Vân Hằng ngơ ngác nghiêng đầu, Văn Nhân Dục không nói gì thêm, dịu dàng vỗ về hắn, rồi như thường lệ lau rửa những vết bẩn trên người hắn.
Đêm đó, nhiều người trong kinh thành không ngủ.
Sáng sớm hôm sau, Văn Nhân Dục hiếm hoi xuất hiện trên triều.
Các đại thần đều tò mò về vị phò mã này, bởi hắn vốn không màng thế sự, ngay cả hôm qua khi Hoàng thượng sai người đến mời, cũng không mời được.
Trong điện ngoài văn võ bá quan và Văn Nhân Dục, Tần Ẩn Uyên cũng có mặt, nhưng không thấy bóng dáng Cố Mặc Hàn và các sứ thần Đại Hạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT