"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta ghét ngươi, sẽ không quan tâm ngươi."
Nam Vãn Yên đáp như đinh đóng cột, đáy mắt không có chút thương hại nào:
"Chỉ là dù sao ngươi cũng đã cứu ta vài lần, ta nể ơn cứu mạng nên mới nhắc nhở thôi, không muốn thấy ngươi mất mạng."
Lời nói là thật lòng, đương nhiên, cũng là lý do để khuyên can hắn không xuất binh.
Rõ ràng là những lời không mang chút tình cảm nào, nhưng Tần Ẩn Uyên nghe lại thấy rất xuôi tai.
Đôi mắt hồ ly dài nhỏ của hắn híp lại, tựa như vầng trăng khuyết nơi chân trời, niềm vui tràn ngập trong lời nói:
"Như vậy là đủ rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play