Nghe nói hôm nay Tần Diêm Tố vì đuổi theo Nam Vãn Yên mà cưỡi ngựa như điên. Sau đó, trong đống đổ nát của cỗ xe ngựa, người của ông còn thấy dấu vết của một thanh kiếm gãy cắm vào bánh xe.
Dám liều mạng vì một người như vậy, nếu đây không phải là thích, thì là gì?
Ông suy nghĩ một lát, cười ha hả không đáp ứng, mà cố ý chuyển chủ đề.
"Chuyện hôm nay, tất cả đều là ân tình và công lao của điện hạ, thần sao dám nhận công. Nói ra thật xấu hổ, thân là cha của Thiên Thiên, thần lại không cho người bảo vệ nó cẩn thận. Nếu không phải điện hạ kịp thời đến, thần không dám tưởng tượng hậu quả sẽ ra sao..."
Nói rồi, Mạnh thái phó lau đi giọt lệ vừa cố nặn ra nơi khóe mắt:
"Nếu đã vậy, thần nghĩ nên để Thiên Thiên biết ai mới là ân nhân cứu mạng thật sự của nó, sau này cũng tiện toàn lực báo đáp ân tình của ngài."
Tần Diêm Tố không để ý, tự mình cởi áo, cầm lấy bộ mặc bào nhuốm máu, chuẩn bị khoác lên người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT