Đôi mắt sâu thẳm như đêm của Tần Diêm Tố chợt siết lại, giọng điệu lạnh lùng hỏi:
"Ngươi đi đưa thuốc cho Mạnh Thiên Thiên?"
Lạc Trần vẫn chưa nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề, đương nhiên gật đầu, vẻ mặt vênh váo như đang kể công, không cần nói cũng biết kiêu ngạo đến mức nào.
"Hôm qua ngài cứ buồn bực uống rượu, thuộc hạ đoán ngài nhất định là lo cho Mạnh cô nương, nhưng lại không tiện hạ mình đi quan tâm nàng, nên thuộc hạ đã tự ý đi đưa thuốc cho nàng."
"Tuy không đưa được tận tay, nhưng thuộc hạ từ xa đã thấy nàng một mình đi khập khiễng, khuôn mặt nhỏ nhắn đau đến nhăn lại, chậc chậc, chắc là bị thương nặng lắm."
Hôm qua, hắn đẩy mạnh đến thế sao?
Tần Diêm Tố nhíu chặt mày kiếm, mím môi, ánh mắt sâu thẳm, trong lòng bỗng dâng lên một tia hối hận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play