Ngọc bội đỏ như máu sáng bóng, dưới ánh mặt trời ánh lên vẻ linh động, tuy không đến mức hoàn toàn không nhìn ra vết vỡ, nhưng cũng gần như được sửa lại hoàn hảo, có thể thấy rõ hoa văn điêu khắc hoàn chỉnh.
Miếng ngọc bội này lớn chừng nửa bàn tay hắn, trên đó khắc tổng cộng sáu hình người nhỏ, không hình nào nhìn rõ ngũ quan, chỉ có thể lờ mờ phân biệt giới tính qua đường nét.
Tuy hình thù kỳ quái, nhưng Tần Diêm Tố nhìn vào lại có cảm giác quen thuộc đến khó tả, bất giác siết chặt miếng ngọc bội ấm áp trong tay.
Đêm qua khi ngọc bội vỡ, nàng đã hoảng hốt và tự trách. Vật này đối với nàng, hẳn là rất quan trọng.
Dù trong lòng vẫn còn canh cánh chuyện Nam Vãn Yên và Khương Thừa Dụ giằng co trước cổng cung, hắn vẫn cất kỹ hộp gấm, không quay đầu lại mà đi thẳng vào cung.
Lạc Trần ngơ ngác đuổi theo:
"Chủ tử, chủ tử ngài không về phủ ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT