Bây giờ, Nam Vãn Yên cuối cùng cũng nhớ lại được một vài ký ức vụn vặt thời thơ ấu.
Cao quản gia đã từng rất dịu dàng dỗ dành nàng, bảo nàng phải ngoan, dù có chuyện gì xảy ra, cũng phải gọi một người dì xinh đẹp là mẹ.
Ông ta còn từng lấy bức chân dung của di nương, dạy nàng nhận diện cẩn thận, quả là rất dụng tâm.
Bây giờ nghĩ lại, có lẽ là sợ bị lộ sau khi tráo đổi. Đáng tiếc lúc đó trên người và mặt nàng đều nổi mẩn như Nam Khinh Khinh, mắt mũi đều sưng húp, đầu óc cũng sốt cao, lại còn quá nhỏ, nên ấn tượng không sâu.
Nếu không, có lẽ nàng đã nhớ về Cao quản gia nhiều hơn một chút...
Nam Vãn Yên mắt đỏ hoe nhìn thi thể Cao quản gia:
"Vân Hằng, đưa thi thể của Cao quản gia sang một bên, an trí cho tử tế."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play