Nam Vãn Yên sau khi cất mẫu máu vào kho máu trong không gian, liền vội vàng quay trở lại, định rút kim cho Cố Mặc Hàn trước, rồi mới vào không gian lọc máu để tách kháng nguyên.
Nào ngờ, nàng vừa bước vào cửa, đã thấy người đàn ông lúc nãy còn để trần nửa người trên, giờ đã khoác một lớp áo lót mỏng, lười biếng tựa vào đầu giường, nhìn nàng không chớp mắt.
Gương mặt tuấn tú của hắn trắng nõn, mái tóc đen xõa trên vai, áo trước ngực hờ hững mở ra, để lộ những đường cơ bắp rắn chắc, vô cùng quyến rũ mà không hề hay biết.
Nam Vãn Yên có chút kinh ngạc, rồi nhíu mày vội vàng bước vào:
"Không phải đã bảo ngươi ngoan ngoãn chờ ta về sao, sao lại tự mình rút kim rồi?"
Cố Mặc Hàn thấy đáy mắt nàng đầy lo lắng, đôi môi mỏng không khỏi cong lên thành một nụ cười, nhưng khi nghĩ đến hướng đi của Nam Vãn Yên lúc nãy, đôi mắt phượng hẹp dài lập tức trầm xuống.
"Trước kia xem nàng châm cứu nhiều, nên cũng tự biết cách rút. Ngược lại là nàng, nói là mang đồ ăn về, sao lại tay không trở về?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play