Thanh âm này hoàn toàn kéo mọi người về thực tại, tất cả trong nháy mắt im lặng, không hẹn mà cùng nhìn về phía cửa. Một giây sau, vạn vật xung quanh phảng phất đều ngưng đọng lại.
Cố Mặc Hàn hôm nay khác hẳn mọi khi, không còn mặc huyền bào mà khoác lên mình một bộ trường y màu vàng sáng cùng tông với Nam Vãn Yên.
Kiểu dáng tuy giống long bào nhưng không hoàn toàn tương đồng. Toàn thân y phục được thêu chìm hình đằng long bằng chỉ bạc, thân hình hắn cao lớn thẳng tắp, vượt trội hơn phần lớn nam tử có mặt ở đây đến nửa cái đầu, duy chỉ có Mặc Ngôn là có thể so kè.
Một đôi phượng mâu hẹp dài tựa như mắt chim ưng đơn độc trên hoang dã, chỉ một cái liếc mắt thoáng qua cũng đủ để nhìn thấu lòng người.
Hắn mím đôi môi mỏng thành một đường thẳng, đường nét góc cạnh lạnh lùng toát ra khí lạnh khiến người ta chỉ dám nhìn từ xa, bá khí ngút trời.
Một sự tồn tại có tướng mạo và khí chất tuyệt hảo như vậy, nhất thời khiến tất cả nam nhân khác trong điện đều trở nên ảm đạm lu mờ.
Vu Phong theo sau Cố Mặc Hàn, nhìn biểu cảm của mọi người xung quanh mà lòng không khỏi tự hào, hãnh diện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT