Bỗng dưng nhớ ra điều gì, Nam Vãn Yên cười lạnh một tiếng, lại tự rót cho mình một chén rượu đầy rồi ngửa đầu uống cạn.
Thế gian này mỗi người một tính, có người trọng tình trọng nghĩa biết hối cải như Mặc Ngôn, cũng có kẻ như người nọ, rõ ràng đã làm sai rất nhiều chuyện nhưng vẫn cố chấp, sai lại càng sai.
Nghĩ đến cữu cữu chết thảm dưới mũi tên của kẻ đó, nghĩ đến Vân Vũ Nhu đáng lẽ đã chết từ lâu nhưng vẫn còn thoi thóp ôm lòng dạ hiểm độc, Nam Vãn Yên siết chặt ly rượu, giễu cợt nhếch môi cười thành tiếng:
"Đúng là tạo hóa trêu người."
Nàng không biết đang nghĩ gì, cứ thế nâng ly rượu lên. Lần này, nàng không chỉ rót cho mình mà còn ngước mắt nhìn Mặc Ngôn, vẻ mặt đồng bệnh tương liên:
"Ngươi cũng là kẻ khổ mệnh, uống cùng ta đi."
Mặc Ngôn kinh ngạc nhìn Nam Vãn Yên uống hết ly này đến ly khác, không nhịn được bèn hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT