Lời nói đến bên miệng sắp thốt ra, Tiểu Chưng Giảo bỗng nghĩ đến điều gì đó, nghiến răng kịp thời kìm lại.
Nàng nắm chặt mảnh vải trong tay, không đưa cho Nam Vãn Yên nữa mà lặng lẽ cất vào lòng, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là ánh mắt nàng nhìn Mặc Ngôn đã hoàn toàn thay đổi, trong đó xen lẫn cả nghi hoặc, khó hiểu, oán giận và cả nỗi đau lòng...
Nam Vãn Yên đang tỉ mỉ xử lý vết thương cho Mặc Ngôn, nhân lúc tay áo che khuất, nàng lấy băng gạc từ trong không gian ra băng bó cho hắn, nên không để ý đến phản ứng của con gái.
Nàng nhìn Mặc Ngôn đang hôn mê bất tỉnh, nhíu mày, đưa tay sờ trán hắn, phát hiện hắn sốt rất cao, liền bảo Tiểu Bao Tử lấy túi nước, cho Mặc Ngôn uống một viên thuốc hạ sốt, sau đó đưa mấy đứa trẻ xuống xe ngựa.
Tiểu Chưng Giảo ỷ mình có chút bản lĩnh nên mới hành động lỗ mãng. Võ công thì học được vài phần, nhưng sức lực lại là thứ nha đầu này thiếu nhất, đánh không lại kẻ xấu, còn gây thêm phiền toái cho người nhà.
Nàng nghiêm khắc dạy dỗ Tiểu Chưng Giảo, cô bé cúi gằm mặt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play