Nhắc đến nhóm chat nông trường, cũng đã rất lâu rồi Liễu Tô không để ý đến, cô vốn không có thói quen nghịch điện thoại, thêm vào đó là mỗi ngày quá bận rộn nên đã quên mất chuyện này.
Đường Duệ vừa ăn cơm vừa nghĩ, nếu thực sự không được thì anh sẽ về căn cứ tìm người giúp. Dù sao thì anh vẫn có chút quan hệ, bình thường chỉ không dùng đến mà thôi.
Đường Duệ biết rõ sản lượng cây trồng của Liễu Tô kinh khủng cỡ nào, bây giờ đã sắp bắt đầu đến giai đoạn quan trọng là chiết cành rồi, nếu bị sâu bệnh thì tổn thất quá lớn.
Anh nghĩ đi nghĩ lại đều thấy không ổn, hay là gọi người trong đội tới đây dùng tay bắt sâu nhỉ, anh không tin không trị được đám sâu này.
Dù sao thì dạo này mấy người kia cũng không có nhiệm vụ gì, ăn no rảnh rỗi, còn không bằng tới đây làm việc phát huy chút năng lực, đồng thời giúp người dân giải quyết khó khăn.
Anh đã xuất ngũ chẳng phải cũng trở thành người dân rồi đó ư? Chuyện này không thành vấn đề.
Dù sao thì rau lang nhiều đến nỗi ăn không hết, tốc độ sinh trưởng còn nhanh đến chóng mặt, hiện tại bọn họ đã bắt đầu cắt khoai lang đi nuôi thỏ và giun biến dị rồi.
Mấy ngày trước Đường Duệ và Liễu Tô còn tranh thủ lúc rau còn non hái rồi xào mấy bận, ăn rất ngon. Mang về căn cứ thì cũng là một món ngon đấy, cùng lắm thì kéo đám kia qua đây ăn rau lang, dù sao răng lợi họ tốt, ăn rau già vẫn được.
Ngẫm lại trong thời buổi hiện nay việc ăn uống của con người còn thua cả động vật, động vật ăn không tốt thì chết ngay, còn người thì táo bón liên miên.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play