Tùy Bưu há to miệng, ăn hai miếng thịt ba chỉ lớn, ăn rất tận hưởng. Anh ta cắm cúi ăn, hôm nay có món ngon, anh ta ăn xong còn muốn lấy thêm một phần để ăn từ từ nữa.
Thường Minh bên này cũng đang ăn như đang thi đấu, ăn từng miếng to. Miếng thịt vừa vào miệng, anh ta đã ngây ngất. Khỏi phải nói, thơm ơi là thơm, ngon lắm.
Mặc dù giờ anh ta chưa nghĩ ra cách nào để nói với Liễu Tô về việc mua thêm một phần mang về, nhưng điều đó không hề làm anh ta ăn chậm lại.
Anh ta vừa ăn vừa nghĩ, nếu lát nữa không có phần dư, anh ta sẽ mua một miếng thịt heo với Liễu Tô rồi mang về nhà tìm chỗ hầm.
Khi đó lừa bọn nhóc ngốc kia rằng đó là món canh tiết lợn Đài Loan, bọn chúng cũng không biết.
Thường Minh ăn thêm mấy miếng thịt heo, rồi thử cắn một miếng dồi huyết, đây là lần đầu tiên anh ta ăn món này, không biết hương vị ra sao, nhìn cũng tạm được?
Cũng dễ hiểu, heo đâu có dễ kiếm, một con heo thì được bao nhiêu huyết đâu? Anh ta chưa ăn món này bao giờ là chuyện bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT