Liễu Tô nhìn qua thấy dường như thật sự không cần cô, dù công việc nhiều nhưng người làm cũng đông, ai nấy đều hứng khởi như là Tết.
Cô ngồi xuống, lấy một miếng dưa hấu đút vào miệng, ngọt thật.
Không hổ là dưa hấu cô trồng, ngon thật đấy.
“Nửa quả còn lại cũng cắt ra đi, để mọi người ở nông trường cùng ăn.”
Liễu Tô luôn rộng rãi với mọi người ở nông trường, giờ điều kiện cho phép nên cô ăn thịt cũng không thể mặc kệ người khác chỉ nhìn.
“Cảm ơn Liễu Tô!”
“Tuyệt quá, có dưa hấu ăn rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play