Trong suốt quá trình, không một giọt máu heo nào rơi ra ngoài, toàn bộ đều chảy vào chậu mà Đường Duệ đưa tới.
Tuy Liễu Tô không hiểu kỹ thuật trong đó nhưng vẫn không cản trở việc cô nghĩ rằng anh Bưu là một người giết heo cực giỏi.
Liễu Tô nhìn mấy con heo chưa giết còn lại, suy nghĩ một chút rồi tiến đến gần Đường Duệ nói khẽ: “Chúng ta có nhiều heo như vậy, có nên bán vài con cho căn cứ không? Nếu Thường Minh đến, thuận tiện mời anh ta ăn món thịt heo nhé?”
Trong mắt Đường Duệ chứa đựng ý cười, anh cũng nhẹ nhàng tiến lại gần Liễu Tô.
“Em nỡ à? Mấy con heo béo tốt như vậy, em đã nghĩ đến cả năm rồi đúng không?”
Tuy nhà họ có nuôi heo nhưng trước đây vì nghĩ đến sinh sản nên chỉ giết một con, lần này giết heo coi như là lần giết nhiều nhất trong năm nay.
Liễu Tô cười híp mắt nói: “Có gì mà tiếc? Nhà còn vài chục con lận, muốn ăn thì giết thêm thôi, giờ tôi trồng nhiều mẫu đất như vậy mà còn còn thiếu thịt heo à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT