Liễu Tô vừa đi, ông Tôn đã xoay người ra khỏi cửa gọi lớn: “Ăn cơm thôi.”
Chẳng mấy chốc ở không xa đã có một hàng dài dị năng giả, từng người từng người đều đói meo. Công việc hôm nay nhiều hơn thường ngày, nếu không có dị năng hỗ trợ thì không chắc có thể thu hoạch xong.
Họ sợ lương thực lãng phí trên đồng, thu hoạch xong lượt đầu lại kéo theo Tịch Lịch và Lôi Lôi đi kiểm tra ba lượt. Không chỉ vậy mà họ còn thu hoạch cả rơm lúa mì, thân bắp, chỉ cần là do Liễu Tô trồng sẽ không để lại gì trên đồng, tất cả đều thu về.
Với cường độ lao động cao như vậy, họ đã đói đến mức bụng kêu rền.
Tùy Bưu bên kia cũng thế, từ khi đến nông trường, bụng anh ta hiếm khi kêu lên không ngừng như hôm nay, hôm nay quả thực khiến anh ta nhớ lại thời kỳ khó khăn.
Chiều nay chưa đến bốn giờ mà bụng anh ta đã bắt đầu kêu không ngừng, dựa vào ý chí kiên cường và da mặt dày, anh ta mới chịu đựng được đến tận bây giờ.
Vừa rồi từ xa đã thấy Đường Duệ kéo Liễu Tô trở về, cũng biết ngay là sắp ăn cơm nên càng chuẩn bị sẵn sàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play