Đường Duệ vừa nói ý tưởng này là đã được Liễu Tô đồng ý. Không nói đâu xa, nhà có nhiều gà và thỏ lắm, khu chăn nuôi giờ đã mở rộng ra rất nhiều.
“Thế còn nhà bên đó thì làm gì?” Liễu Tô nghĩ lại, khu chăn nuôi bên đó vừa xây xong, bỏ đi thì lãng phí lắm, nhiều gạch thế mà.
“Không lãng phí đâu, sau này gia súc chỉ có nhiều thêm, sớm muộn gì cũng dùng đến.” Đường Duệ thật sự nghĩ vậy, Tùy Bưu nuôi gia súc giỏi thật, không hoàn toàn là nói quá.
Đường Duệ thấy động vật qua tay anh ta đều sinh sản nhiều, cùng phương pháp mà đến tay người khác lại không sinh nhiều như anh ta nuôi.
Không chỉ sinh nhiều mà còn rất dễ béo, lại ít gặp bệnh dịch, đặc biệt là những con heo được anh ta chăm nhiều nhất, từng con đều béo nhanh như thổi.
Đường Duệ sợ Liễu Tô vẫn còn lo lắng, anh tiếp tục khuyên nhủ: “Em nhìn xem, gia súc bên kia ngày càng nhiều, khu chăn nuôi của em đã mở rộng để trồng rất nhiều cỏ nuôi gia súc rồi, chẳng mấy chốc là nông trường bên kia sẽ đầy, bên này lại vẫn còn để trống, lãng phí quá.”
Liễu Tô nghĩ lại cũng thấy đúng. Mỗi ngày lượng thức ăn và cỏ mà gia súc ăn không hề ít, cô đã trồng nhiều mẫu đất mà hiện giờ chỉ mới vừa đủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT