Đường Duệ nói xong cũng đưa giỏ bánh ngũ cốc và hạt dưa qua.
Phản ứng đầu tiên của Trần Quân là từ chối, họ không thể nhận đồ nhưng chưa kịp lên tiếng thì con vẹt sốt ruột bên cạnh đã cướp lời: “Cảm ơn cảm ơn, mấy người thật tốt, quân dân một nhà.”
“Anh em, nhận lấy hạt dưa, sống bằng lao động không xấu hổ.”
Trời ơi, sống bằng lao động gì chứ, vừa nãy múa vài cái mà gọi là lao động sao?
Trần Quân vẫn còn lý trí, biết có người ngoài nên cần giữ mặt mũi, anh ta cười gượng nói: “Lát nữa tao lại xử lý mày.”
Sau đó chỉnh lại sắc mặt: “Cảm ơn các anh nhưng chúng tôi không thể nhận, các anh mang về đi.”
Hiện nay lương thực rất quý giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play