Ở căn cứ chỉ có một loại thực phẩm không bị hạn chế mua bán, đó là bánh ngũ cốc. Nhưng món này dù có cho mua thêm cũng không ai muốn mua thêm, bởi vì ăn quá dễ mắc nghẹn.
Căn cứ hôm nào cũng làm một lượng lớn, không bao giờ hết lương thực. Thêm vào đó, bánh mới làm kiểu gì cũng ngon hơn so với bánh để qua đêm một chút, nên chẳng ai muốn tích trữ làm gì.
Ngày hôm sau, sau khi chữa trị cho bệnh nhân xong, Liễu Tô để Từ Châu ở lại trông siêu thị rồi cùng Đường Duệ đi ra bờ hồ kiểm tra. Trước khi chuyển xong hết, Liễu Tô không thể yên tâm nếu không đến xem xét.
Hôm nay, họ quan sát khôn ngoan hơn, lấy một chiếc xe ba bánh từ phía bên kia nông trường, như vậy sẽ không cần phải chạy bộ, xe ba bánh vừa nhanh vừa đỡ mệt.
Vừa đến bờ hồ, Liễu Tô phát hiện ra hôm qua xung quanh hồ còn trống trơn, giờ đã dựng lên một bức tường bao quanh cao 3 mét. Vì hồ này lớn hơn, nên tường bao quanh cũng dài hơn.
Đại Mai và Đằng Toàn cùng những người khác đang xây nhà bên cạnh, công việc xây tường bao quanh chưa hoàn thành, họ còn phải xây một nơi để người trực đêm có chỗ nghỉ ngơi.
Ngoài ba người hôm qua, hôm nay còn có thêm vài người nữa. Mọi người đều làm việc rất nhanh, tay chân thoăn thoắt. Liễu Tô không làm phiền nhiều, chỉ nhắc nhở một câu: “Đừng quên về nhà ăn cơm nhé!” lúc đi ngang qua, sau đó đi tiếp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT