Lão Triệu cố gắng giãy giụa vài lần, thấy không có tác dụng, lại sợ ảnh hưởng đến hình tượng từ bi trước mặt Liễu Tô, cho nên lườm mấy người đó vài cái rồi ra hiệu bằng miệng các cậu chờ đấy.
Mấy người họ kéo lão Triệu ra cũng lườm lại, ý là chờ thì chờ, sợ ông chắc.
Liễu Tô cũng không chần chừ nữa, nhìn mấy người phía trước máu me be bét như thể sắp chết đến nơi, cô lập tức móc ra A Lê từ trong ngực: “Đến đây.”
Trong khoảng thời gian này A Lê hiểu rõ công việc của mình, nó không nói lời nào, tiến đến từng người mà sử dụng kỹ năng của mình.
Liễu Tô không biết liệu tất cả tinh linh thực vật có đều mê ngủ như A Lê không, hay chỉ riêng A Lê là như vậy. Mỗi ngày 24 giờ, A Lê sẽ ngủ hơn 22 giờ, thức dậy cũng không lâu.
Khi tỉnh dậy thì rất nhút nhát, không thích nói chuyện với người khác, chỉ bám lấy cô và Đại Vương, người khác thì hầu như đều tránh xa.
Liễu Tô đã nghĩ đến việc để Đại Vương sớm sinh ra một tinh linh thực vật khác làm bạn với A Lê, không thì ngày nào nó cũng buồn bã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT