Đại Mai rất hào hứng, sau khi Liễu Tô nói xong, cô là người đầu tiên vỗ tay.
“Liễu Tô, cô tốt thật đấy, bán thế này làm mất thời gian của cô, vốn dĩ cô có thể bán thẳng cho căn cứ, bây giờ đều là vì chúng tôi. Hơn nữa, cô còn muốn tăng lương! Công việc của chúng tôi thực ra không vất vả, lúc ở quân đội còn mệt hơn nhiều, ăn uống lại không bằng một phần mười ở đây, hay là thế này, chúng tôi thống nhất mỗi tuần có một ngày chỉ ăn bánh bột ngô thôi.”
Đại Mai nói ra suy nghĩ xuất phát từ tận đáy lòng. Hồi ở quân đội còn mệt hơn nhiều, đồ ăn cũng chủ yếu là bánh bột ngô, bây giờ một ngày ăn uống ở đây còn hơn cả một tuần ở đó. Cô ấy thấy ăn uống ở đây quá phí phạm.
Cô ấy sống rất tằn tiện, quý trọng từng hạt gạo.
Từ sau khi đến chỗ Liễu Tô, cô ấy càng quý trọng công việc này và thật lòng mong muốn Liễu Tô phát triển, chỉ khi Liễu Tô phát triển tốt, công việc của cô ấy mới ổn định lâu dài.
Ở nông trường, ăn uống ngon lành, mỗi bữa cô đều ăn no, mấy tháng nay Liễu Tô phát lương thực cô ấy đều tiết kiệm được.
Cô ấy cũng không nghỉ phép hàng tháng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play