Từ Châu không hề khách sáo, sau này cả người anh ta đều là của Liễu Tô, cho dù Liễu Tô cho anh ta thanh kiếm, thanh kiếm này cũng thuộc về Liễu Tô.
Anh ta không có gì phải xấu hổ cả.
“Được, cảm ơn.”
Liễu Tô gật đầu.
Một cây to như vậy có thể nấu chảy ra rất nhiều sắt, bình thường cô ít dùng đến, giữ lại để làm gì?
Đồ vật phải có sử dụng mới có giá trị.
Hơn nữa nếu trong tay Từ Châu có vũ khí, chẳng phải sau này sẽ bảo vệ cô tốt hơn sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT