Giờ nhà đông người nên làm gì cũng đỡ hơn, những việc này anh không cần phải đích thân làm nữa.
Vừa vào nhà, Liễu Tô đã chạy thẳng vào bếp: “Ông Tôn, cơm nấu xong chưa ạ? Đói quá rồi.”
“Nấu xong rồi, đang chờ cháu đây, đói thì ăn nhiều vào nhé.”
Ông Tôn thấy Liễu Tô như nhìn thấy cháu gái của mình, vậy nên vô cùng yêu thương. Nghe Liễu Tô nói đói, ông nhanh nhẹn xoay người, lấy ra phần thức ăn riêng cho Liễu Tô từ chiếc nồi lớn sau lưng.
Còn những thứ như khoai tây và khoai lang thì không cần Liễu Tô phải ăn, những thứ đó thỉnh thoảng ăn thưởng thức thôi, ai mà muốn ăn mãi đâu chứ?
Quả nhiên Đường Duệ và mấy người khác đều tỏ vẻ đương nhiên, nếu không phải Liễu Tô luôn ngại ngùng muốn ăn giống mọi người, Đường Duệ đã sớm muốn nấu riêng cho cô rồi.
Không nói đến việc Liễu Tô là dị năng giả hỗ trợ yếu đuối không thể tự lo cho mình, chỉ riêng việc lương thực trong ruộng đều là do cô trồng, cô muốn ăn gì thì ăn đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play